Tất cả bài viết của Phi Hổ

Đang mò cua, bắt ốc tại làng

CÓ AI VỀ VĨNH TÚ QUÊ TÔI

Có ai về Vĩnh Tú quê tôi,
Thăm những rừng dương bát ngát lưng đồi.
Thăm trạng Dưa xanh chín hồng nắng đỏ,
Bải lạc vàng hoa chúm chím môi cười.

Có ai về VT quê tôi,
Thăm làng Huỳnh Công trung dũng tuyệt vời.
Rào làng đánh Tây ăn cơm bữa diếp,
Mà vẫn lạc quan trong câu chuyện Trạng Vĩnh Hoàng.

Vĩnh tú ơi! Thương nhớ vô vàn,
Thương mẹ tháng năm gian nan vất vả,
Thương em đêm ngày gánh nặng hai vai.
Vĩnh Tú ơi! Thương quá đi thôi.
Dù đi xa khắp bốn phương trời
Cẫn nhớ về làng quê ven bàu Thủy Ứ,
Một làng quê ấm áp tình người.

Có ai về Vĩnh tú quê tôi,
Nhớ những ngày xưa cát cháy lưng đồi.
Xóm làng tan hoang một thời bom lửa,
Mà vẫn vui trong tiếng hát câu cười.

Có ai về Vĩnh Tú quê tôi,
Thăm chè tiêu xanh xanh thắm vườn đồi.
Công trình vươn lên tươi trong nắng mới,
Và ánh mắt em long lanh như đợi như chờ.

Vĩnh Tú ơi! Cay đắng ngọt bùi,
Qua rồi tháng năm gian nan đói khổ.
Quê hương đang trên đường vươn tới tương lai,
Vĩnh Tú ơi! Thương nhớ không nguôi.

Dù đi xa… khắp bốn phương trời,
Vẫn nhớ về làng quê ven bàu Thủy Ứ.
Một làng quê ấm áp tình người,
Có ai về Vĩnh Tú Quê tôi…
Có ai về Vĩnh Tú Quê tôi.

Hoàng Hữu Lộc

Hương quê

 

Anh về… tìm lại hương quê,
Tìm trong ký ức lời thề ngày xưa.
Mình- ta cùng cắn miếng Dưa,
Trao lời ước nguyện buổi trưa vắng người.

Độông Dưa… anh với em thôi,
Đứa thì đôi tám… đứa thời mười ba.
Phút giây …thuở bé nhạt nhòa,
Trôi vào dĩ vãng…. ai mà nhớ ai?

Em ngây thơ… dáng trang đài,
Anh thì nghịch ngợm… chẳng ai sánh bằng.
Tình là gì? Khỏi băn khoăn!
Ngây thơ trong trẻo … ăn nằm với nhau…
?️ 
Dưa hồng… mặt mũi đỏ au,
Dấu trong e thẹn… trao nhau nụ cười.
Ánh mắt… đã nói thay lời,
Tình yêu? Ờ há!… Ai người biết yêu?

Sáng qua… trưa lại… tối chiều,
Tình yêu chưa hiểu… chỉ liều nhớ nhau.
Thời gian… Dưa thắm thêm màu,
Tình thì phai nhạt… biết đâu! Nhớ gì?
?
Ngày vui anh tiễn em đi…
Ngây ngô không hiểu… xuân thì đợi em!
Em đi… giã biệt người quen,
Về cùng kẻ lạ… chung đèn chung chăn…

Đời anh… vất vã khó khăn,
Em thì nhung lụa… ăn nằm .. Lạ? Quen? 
Độông Dưa… không được thắp đèn,
Sao mà … đỏ rực… em còn … Nhớ không ?

 

Dưa Vĩnh Tú

Chàng trai làng Trạng – Làm giàu trên mảnh đất quê hương

 

Trong muôn vàn khó khăn của miền quê nghèo Vĩnh Tú – Vĩnh Linh- Quảng Trị, anh là ngọn cờ đầu, tiên phong trong việc phát triển kinh tế trên mảnh đất quê hương.

Anh là Lê Văn Vượng (biệt danh thường gọi là cu Tít), trú tại thôn Thủy Tú 2, xã Vĩnh Tú, Vĩnh Linh (Quảng Trị). Anh đang dành toàn bộ thời gian chăm sóc mô hình trồng dưa lưới Nhật Bản trong nhà. Lê Văn Vượng là thế hệ thanh niên 9x. Anh đã hoàn thành 3 năm nghĩa vụ, xuất ngũ về quê, với những trăn trở và lựa chọn hướng đi đúng cho mình, cuối cùng anh đã quyết định phát triển kinh tế, làm giàu trên chính mảnh đất quê hương mình.

Bước đầu bắt tay vào công việc gọi là “công việc nhà nông” nhưng đối với anh là hoàn toàn mới lạ. Khởi đầu từ hai bàn tay trắng, nguồn vốn chưa đủ mạnh, anh đã mạnh dạn kêu gọi thêm 14 thành viên khác cùng thành lập hợp tác xã lấy tên là Trường Sơn để cùng nhau bắt tay vào nông vụ, nuôi mơ ước phát triển kinh tế nơi chôn rau cắt rốn của mình.
Ngồi buồn viết chuyện Trạng.