Tình Quảng Trị

Anh thương Quảng Trị vì chi ?
Vì tình Quảng Trị, vì ly rượu nồng.
Vì người em gái bên sông.
Thương anh đứng đợi,bỏ không xuân thì.

Thương người Mẹ , thuở hàn vi.
Bữa cơm độn sắn những khi mất mùa.
Thương Cửa Việt,nhớ xứ Cùa.
Thương Cam Lộ,nhớ ghe đua Đông Hà.

Nhớ chiều sông Hiếu xế tà.
Quán quen Hoàng Diệu, say đà đêm thâu.
Thương ai chưa bén vôi trầu.
Ân kia đã cạn, tình đầu vội tan!

Nhớ đêm gió lộng mây ngàn.
Xuôi xe Bồ Bản , trăng tràn đồng quê.
Nhớ Dốc Miếu, nhớ Vĩnh Khê.
Cửa Tùng ,Hồ Xá ,mít quê Chợ Cầu.

Nhớ Hiền Lương ở tuyến đầu.
Chia miền nam bắc, khúc sầu còn ghi.
Anh về Quảng Trị nhớ chi ?
Gió lào cát trắng, đạn ghi dấu thành.

Cam Tuyền,Cam Thủy,Cam Thanh.
Cam Chính,Cam Nghĩa ,Cam Thành,Cam An.
Nhớ Mộc Đức ,Nhớ Lâm Lang.
Nhớ về Triệu Độ, nhớ sang Hải Hòa.

Nhớ chiều Cầu Trắng mưa sa.
La Vang vẫn vọng câu ca thánh đường.
Hải Quế cát mặn tình thương.
Kim Long, giọt rượu còn vương cay nồng.

Nhớ khi Thạch Hãn xuôi dòng.
Nơi máu thấm đất nhuộm hồng quê hương.
Thương bờ ruộng ,nhớ con mương.
Thương cơn nắng lửa,đêm sương nao lòng.

Suối nguồn xuôi tới biển Đông.
Tình quê Quảng Trị, vẫn mong ngày về…

TG:Nguyễn Thuận

RÔỒNG TRE

rong-tre-trang-vinh-hoang

Đưới rôồng tre thuở trưa hè thơ dại,
Cuộc ô làng rồi đứa được đứa thua!
Trò dãy dây phân tranh thời thơ ấu,
Bóng quê dà bưa mát một góc xưa!

Đời rủi may phận người ai đoán được,
Chiến tranh qua tản mác cuộc đi về.
Ai chiến thắng ngồi góc cươi chiều nớ,
Người thất thủ sớm mơi buồn thảm thê!

Ngoài rôồng tre thấp thoáng bóng đi về,
Cuộc mưu sinh cứ lần hồi xuôi ngược!
Cậy tre làng cuối đời người đem chôống,
Chậm đưới chưn bóng cộ, một rôồng tre!

TG: Trương Thúc

Thăm Quảng Trị cùng Eng

Mỹ từ mô mà tả Quảng Trị hôm ni
Màu nắng đẹp ơi O mi xuống phố
Ngó mà coi khắp nơi đều ngó chộ
Bui lạ lùng từ phố tới làng quê

Nì eng tề, tui ngó đã rứa tê
Té ra là từ quê với đây cũng rứa
Mắt trai thành có diều thằng cháy lửa
Té ra quê diều đứa đẹp hung hè

Tui dùng từ để tả O mi nghe
Mùi nước mặn da mùa hè rám nắng
Trai miền biển ăn to mà nói nặng
Gái duyên thầm yêu lắm nghĩa Dôông con

Miền sơn khê leo mỏi cúi chinh mòn
Dưng được cấy, vuông tròn gia hữu lệ
Đa trắng ngần nụ cười duyên bất kể
Tình sắc son, bao thế hệ ni rồi.

Tới đồng bằng, O liếc thử mà coi
Bạt ngàn xeng mùi thơm đồng cỏ rạ
Mùa ló về tiếng bà con hối hả
Bầy trâu chiều, về thong thả ngụp bơi.

Mỹ từ mô? tả Quảng Trị O ơi
Mùa hanh khô gió nam lào vời vợi
Rét mùa đông con chim rừng chới với
Biển cồn cào trôông đợi chuyến tàu xa

Đó O tề, đó là đất quê ta
Trải bao lần bom rơi rồi đạn phá
Nhịp sinh sôi dòng người về hối hả
Mỹ từ nào mà tả hết ….quê hương

Quê hương hai tiếng vô thường
Răng đi chẳng đặng còn vương tơ lòng .

TG: Trần Xuân Vì