Chuyên mục lưu trữ: Thơ Văn

Chia sẻ thơ văn, các bài viết về văn hóa của người Quảng Trị

Chợ Hồ Xá trong tôi

Chợ Hồ Xá, cí (cái) chợ gắn bó từ thuở còn thơ đến chừ (giờ), lên 7 tuổi tò mò muốn biết cí chợ nó ra mần răng, năn nỉ mệ nội cho theo cùng.

Ba giờ sáng, gà gáy râm ran, cũng là lúc đoàn người đi chợ cất tiếng gọi nhau rộn đường làng. Người nào người nấy kĩu kịt chè, môn, khoai, dưa gánh ra chợ bán. Nhà cách chợ 8 cây số, đường đất đỏ tối om, gió lùa qua lũy tre hai bên đường vi vút. Đoàn người đi trong lặng lẽ ra chợ, thỉnh thoảng mới có tiếng líu ríu chuyện trò.

Khổ thân con bé, mắt nhắm mắt mở níu lấy áo mệ mò mẫm trên đường. Ra đến đường quan, tức quốc lộ 1a cũng là lúc tờ mờ sáng. Thỉnh thoảng vài chiếc xe tải, xe khách chạy qua, con bé lấy làm sung sướng và tự hào vì nó hơn hẳn bọn trẻ trong xóm. Hôm nay, nó được đi chợ huyện! Cuối cùng cũng đến chợ, ngồi chờ mệ bán hết mấy mớ rau, đùm tiêu khô,… cũng là lúc mặt trời lên. Mệ dắt nó lại hàng ăn uống và mua cho đôi bánh gạo nhưng mệ dặn ” Ăn một cái còn nhớ trừa phần cho em’. Bàn chân bé xíu của con bé gầy nhom ấy theo mệ đi khắp chợ. Cái gì cũng lạ, cũng hấp dẫn… Rồi mệ lúi húi kéo lớp áo ngoài lên, cẩn thận mở khóa kim băng rút ra bọc ni lon tiền được gói cẩn thận, mệ rút mấy tờ hai trăm đồng màu đỏ đưa cho nó cầm, rồi dắt tay nó đến bên lò quay kem. Chao ôi, đó là cái que kem ngon nhất trong đời mà nó từng được ăn, ngọt lịm, thơm phức mùi vani, bùi bùi vị lạc rang đâm mịn, mát lành đến tận xương tủy… nhiều người đứng chen chúc quanh cái lò kem ấy, mút lấy mút để que kem như sợ cái nóng mùa hè tan mất… Nó ước có nhiều tiền chắc phải ăn 10 que, ăn chán rồi phải đem phần về cho lũ em ở nhà nữa…

Nhưng đó chỉ là ước mơ! Ngoài kia mặt trời đã lên lưng chừng bóng, đoàn người đi chợ lại kéo nhau thông thả ra về. Nó về lòng vui vẻ hân hoan vì được ngửi không khí phố xá, có bao nhiêu chuyện để khoe với lũ nhóc ở nhà.

Bây giờ, nhà ở gần chợ chỉ mất mấy phút chạy xe nhưng nỏ mấy khi ra chợ. Sáng nay, tất bật ra chợ sớm, thấy cái tảo tần vất vả, thấy cái nhộn nhịp cảnh bán buôn và nghe vọng về cả thời tuổi nhỏ.

Nhung Nguyễn

CÓ AI VỀ VĨNH TÚ QUÊ TÔI

Có ai về Vĩnh Tú quê tôi,
Thăm những rừng dương bát ngát lưng đồi.
Thăm trạng Dưa xanh chín hồng nắng đỏ,
Bải lạc vàng hoa chúm chím môi cười.

Có ai về VT quê tôi,
Thăm làng Huỳnh Công trung dũng tuyệt vời.
Rào làng đánh Tây ăn cơm bữa diếp,
Mà vẫn lạc quan trong câu chuyện Trạng Vĩnh Hoàng.

Vĩnh tú ơi! Thương nhớ vô vàn,
Thương mẹ tháng năm gian nan vất vả,
Thương em đêm ngày gánh nặng hai vai.
Vĩnh Tú ơi! Thương quá đi thôi.
Dù đi xa khắp bốn phương trời
Cẫn nhớ về làng quê ven bàu Thủy Ứ,
Một làng quê ấm áp tình người.

Có ai về Vĩnh tú quê tôi,
Nhớ những ngày xưa cát cháy lưng đồi.
Xóm làng tan hoang một thời bom lửa,
Mà vẫn vui trong tiếng hát câu cười.

Có ai về Vĩnh Tú quê tôi,
Thăm chè tiêu xanh xanh thắm vườn đồi.
Công trình vươn lên tươi trong nắng mới,
Và ánh mắt em long lanh như đợi như chờ.

Vĩnh Tú ơi! Cay đắng ngọt bùi,
Qua rồi tháng năm gian nan đói khổ.
Quê hương đang trên đường vươn tới tương lai,
Vĩnh Tú ơi! Thương nhớ không nguôi.

Dù đi xa… khắp bốn phương trời,
Vẫn nhớ về làng quê ven bàu Thủy Ứ.
Một làng quê ấm áp tình người,
Có ai về Vĩnh Tú Quê tôi…
Có ai về Vĩnh Tú Quê tôi.

Hoàng Hữu Lộc

Hương quê

 

Anh về… tìm lại hương quê,
Tìm trong ký ức lời thề ngày xưa.
Mình- ta cùng cắn miếng Dưa,
Trao lời ước nguyện buổi trưa vắng người.

Độông Dưa… anh với em thôi,
Đứa thì đôi tám… đứa thời mười ba.
Phút giây …thuở bé nhạt nhòa,
Trôi vào dĩ vãng…. ai mà nhớ ai?

Em ngây thơ… dáng trang đài,
Anh thì nghịch ngợm… chẳng ai sánh bằng.
Tình là gì? Khỏi băn khoăn!
Ngây thơ trong trẻo … ăn nằm với nhau…
?️ 
Dưa hồng… mặt mũi đỏ au,
Dấu trong e thẹn… trao nhau nụ cười.
Ánh mắt… đã nói thay lời,
Tình yêu? Ờ há!… Ai người biết yêu?

Sáng qua… trưa lại… tối chiều,
Tình yêu chưa hiểu… chỉ liều nhớ nhau.
Thời gian… Dưa thắm thêm màu,
Tình thì phai nhạt… biết đâu! Nhớ gì?
?
Ngày vui anh tiễn em đi…
Ngây ngô không hiểu… xuân thì đợi em!
Em đi… giã biệt người quen,
Về cùng kẻ lạ… chung đèn chung chăn…

Đời anh… vất vã khó khăn,
Em thì nhung lụa… ăn nằm .. Lạ? Quen? 
Độông Dưa… không được thắp đèn,
Sao mà … đỏ rực… em còn … Nhớ không ?

 

Dưa Vĩnh Tú