MỘT VÙNG MÂY TRẮNG

Hồi nớ cha mạ vô rậy
Eng tam tui nhỏ, chự nhà
Khở bắp, bóóc đậu, xắt sắn
Bày trò tùm lum tà la…

Eng tui chỉ lên mây đụn:
“Xe tăng bành trướng đó tề
Mấy chú bộ đội rượt chạy”
Tui dòm mà chộ thiệt mê.

Hồi nớ quê khung điện đóm
Chưa nhà mô có ti vi
Rứa bơ cứ dòm mây đụn
Vẽ ra đủ thứ hình thù.

Nậy lên bơ bị ám ảnh
Hay ngồi ngắm kẹng mây bay
Mần thơ tả trời xeng thắm
Hỏi răng mây lang thang hoài…

Chừ đã bốn mươi có lẻ
Cứ dòm mây đụn tạo hình
Lòng vẫn thương nhiều mây trắng
Trữa trời xeng quá thanh bình.

Một hôm nhớ nhà chi lạ
Chạy về ngó lên trời xeng
Mây trắng về mô hết cả?
Đỏ mắt tui tìm cheng veng.

Té ra tụ côi trôốc Mạ
Một vùng mây trắng thêng thêng…

 

Ngọc Hồ 8/10/2015

Ủng hộ Trạng Vĩnh Hoàng:
Xem thêm:  Bài ca Vĩnh Linh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.