Nếu đi dọc chiều dài đất nước
Qua cầu Hiền Lương bạn nhé dừng chân
Mây bồng bềnh dưới làn nước trong xanh
Cờ Tổ Quốc tung bay trong nắng
Đêm trăng nghe câu hò sâu lắng…
Mà một thời cay đắng nổi cắt chia
Dốc Miếu, Cồn Tiên…
… nay xanh mướt vườn chè
Cao su bạt ngàn Gio An, Hải Thái
“Tiếng trống trận” ngày xưa vang vọng mãi
Xoá đói nghèo con cháu tiếp cha anh
Qua Trung Sơn, non nước xanh xanh
Xanh đồng lúa xanh dòng kênh nhỏ
Xanh lũy tre xanh, xanh xanh đồng cỏ
Xanh khói lam chiều…
… thơm cơm tám nhà ai ..
Cửa Tùng… bờ cát trắng trải dài
Vi vu hàng dương hát mãi câu tình tứ
Sóng bạc đầu mà ngàn năm bất tử
Vẫn trẻ trung của tuổi hai mươi
Chiều Cửa Việt, lưu luyến mãi nụ cười
Em gái nhỏ tươi như hoa mời đón
Mực, tôm, cua, vẫn còn tươi rói
Mà ngà say trong gió biển chiều nay
Bỗng bồi hồi khoé mắt cay cay
Đứng lặng bên bao người đồng chí
Trường Sơn, nơi các anh yên nghỉ
Nặng tình Gio Linh nên chẳng muốn về
Tác Giả: Trần Bình