Lưu trữ cho từ khóa: but tranh

Bứt tranh bứt nhầm đuôi cọp

Hôm đó mấy anh em chúng tôi rủ nhau đi bứt tranh trên nguồn. Vừa lên đến nơi chúng tôi vô cùng sung sướng vì thấy một bãi tranh thật là tốt và đẹp. Chúng tôi rất ưng ý. Sắp xếp xong là chúng tôi người nào người nấy liềm sắc lẻm trong tay, sà vô bứt lia lịa. Tôi đang mãi mê bứt, bỗng có một tiếng “soạt” thiệt to ở đám tranh trước mặt, tranh bay lên tung tóe. Tôi bỗng thấy máu me phọt đầy tay chân, tôi tưởng mình bứt nhanh quá nên lỡ tay làm mình bị thương. Tôi sờ khắp người chẳng thấy mình thương tích chỗ nào cả.

nguon-goc-trang-vinh-hoang-quang-triBỗng từ bên tê đồi không xa lắm, có tiếng hổ thét gầm làm kinh thiên động địa. Tôi mới đoán ra: “à, té ra đực cọp bị thương, vì tôi say bứt quá mà không chú ý nên để liềm phang phải lạo, phọt cả máu ra, đau quá nên lạo mới bỏ chạy”. Nghĩ không có vấn đề chi nên tôi tiếp tục bứt nhanh để cho đủ tranh mang về lợp mái nhà.

Nhà mới lợp lại có khác, mùi tranh còn thơm lừng. Một buổi trưa, tôi còn đang say giấc ngủ thì bỗng ngoài sân con chó vàng sủa toáng lên làm tôi thức giấc, ngủ không được. Tôi mở mắt nhòm ra cửa thì không thấy có khách mô đến cả, bực mình vì bị đánh thức, tôi nạt con chó, sẵn chiếc dép tôi lia cho hắn một phát gần trúng. Càng nạt hắn càng sủa dữ hơn, mắt với mỏ hắn châu lên trên đông nhà. Tôi thấy lạ liền chạy ra xem thử, té ra gió nam mạnh làm cho mấy cái tranh cứ tốc ngược lên để bày ra cái đuôi cọp vằn vằn, vền vện, cứ vất qua vất lại mới ngạo nghễ làm sao, hèn chi con chó vàng sủa đai sủa hoi như rứa.

Tôi nhớ lại, hình như hôm bựa đi bứt tranh, tôi bứt nhầm đuôi của “Ông Ba Mươi” đem về lợp nhà mà không biết.

Trần Hữu Chư