Lưu trữ cho từ khóa: ca do nam mon

Cá đô 7 món

Tôi vừa đi làm về, nóng quá, cởi áo vắt trên vai định đi xuống bàu để tắm cho mát. Sẵn cái cần câu trên mái nhà, tôi rút đi luôn. Xuống đến bàu tôi thấy một con cóc nhảy lổm xổm bên vạt rau, tui liền chộp lấy, móc vô lại câu làm mồi.

ca-do-bay-mon

Tôi đứng bên ni, lấy đà vất câu ra giữa bàu không ngờ chạc câu cứ thẳng rò ro qua tận bên tê Truông Hàn. Tui nghĩ thầm trong bụng: “Thôi rồi, mụi ni lại câu móc vô côộc trâm bầu rồi, ai qua mà gỡ ra cho được”. Đang lúc bí thì may thay có con cuốc cuốc từ trọng bụi nhảy ra đớp lấy mồi rồi chạy. Tôi mừng quá, giật lấy cần câu, con cuốc cuốc bị mắc câu nhảy lồng, nhảy phách lên. Ở mô một con chồn chộ con cuốc cuốc đang giãy giụa thì nhảy ra chụp lấy. Hay quá, nếu được hai con thì càng tốt, thế là tôi giật câu mắc cả chồn kéo xuống bàu. Tôi vừa kéo ra một đoạn thì thấy cái gì như cái nồi bung nổi lên, đen trùi trũi giữa bàu.

Tui mừng thầm trong bụng: “Mụi ni câu được chồn với cuốc cuốc lại có thêm được cái nồi bung để nấu nữa thì thật là tuyệt”. Tôi cẩn thận kéo cả chồn và móc thêm cái nồi bung vào gần đến bờ để lấy luôn một thể. Kéo gần vô tới bờ thì bỗng nhiên cái nồi bung động đậy rồi nhấn luôn cả con chồn lặn xuống, tí chốc lại nổi lên. Tôi dòm kĩ, té ra không phải cái nồi bung mà là cái sọ của con cá đô nổi lên. “Kiểu ni là cá đô đớp chồn rồi”. Tôi giật mạnh. Cá đô đã bị mắc câu, lạo vùng vẫy thiệt dữ làm cho bọt nước bắn tung tóe, mù mịt cả đất trời. Cá to có khác, khỏe gớm, hắn kéo đi, tôi bấm cẳng trì lại. Hai bên giằng co căng thẳng, chạc câu căng ra như dây đờn, gió nam đánh vào kêu tững tưng, tững tưng,.. Tôi nghĩ trọng dạ “Già néo e đứt dây”.

Lúc này tôi không đọ sức với hắn nữa mà chự chạc câu thiệt chắc. Tôi cầm cự với hắn từ trưa đến chiều, lúc hắn đã yếu thế đọa rồi tôi mới cuốn câu kéo lên bờ được. Bà con dân làng tới coi rất đông. Họ xúm vô phụ kéo lên đến tận đường cái. Chộ cấy cuốc tai của ai bỏ bên đàng, tui túm lấy xớt trốc hết bảy hết bi, cái mô cấy nấy to như thể quạt mo, bà con cầm mỗi người vài cái về mần quạt.

chim-cuoc-cuoc

Còn con cá, tui bảo mọi người khiêng về nhà tui mần thịt. Mổ cá ra thì được chồn, mổ chồn ra thì được con cuốc cuốc, mổ cuốc cuốc ra thì được gần một rá tép lẫn với tôm. Dân làng tự chia chắc, người thì làm cá, người thì mần tôm, người thì làm thịt chồn, người thì làm thịt cuốc cuốc, mỗi con làm vài món. Món tép thì rang, món cá thì rán, món lòng thì kho sả ớt, món thì xương rim, món thì chả cá, món thì thịt hấp cất thủy, món thì làm lẩu,…

Trời cũng đã tối rồi nên mọi người bảo nhau thôi làm 7 món đã. Kẻ đun nước, người chụm lửa, đốt rơm, kẻ qua người lại, khói khắm um xùm, không khí rộn ràng cả lên làm như nhà ai có đám cưới, đảm hỏi vậy.

Nấu nướng xong, bà con trong làng với nhà tui tụ họp làm một bựa liên hoan thiệt chi là bui. Ăn cá đô 7 món với mần thêm vài xị riệu gạo nữa thì không có chi bằng mấy eng, mấy ả nờ.

Hữu Chư

Cá đô năm món

Một bựa có eng mần việc côi huyện về già tui chơi. Trời gần túi, chợ Hồ Xá côi xa không có mắm ăn nên tui vác đực cành câu đi câu. Xuống bàu Thủy Ứ bắt được con cóc mốc vô lại câu. Tui lật đật vung câu, vung quá mạnh nên câu bay qua bên tê bàu, có một con chuốc chuốc chộ cóc thì nó chụp con cóc, hắn nót. Khi nớ, ở mô một đực chồn đèn xuống uốc nác chộ chuốc chuốc thì chạy chụp nót luôn con chuốc chuốc, hắn dật dật chạc câu căng như chạc đàn.

ca-do-bay-mon

Gió Lào thổi chạc câu kêu như bản nhạc trửa bàu. Tui cứ quay câu để kéo sang bờ bên ni, tới trửa bàu, côn đô vụt tới đớp con chồn đèn tha chạy. Tui hoảng quá, sợ sức miềng không kéo nổi nên cặm cần lại, chạy về kêu bà con hàng xóm đem dây dợ ra phụ kéo cá về.

Đem cá về mổ ra thì chộ một đực chồn đèn, một đực chuốc chuốc, một đực cóc với tép. Dân làng lấy vảy chia cho nhau mỗi người một cái mần quạt.

Trần Hữu Chư.