Cha để riêng bó lạt côi chái bếp,
Những nỗi niềm tâm sự khó quên
Mạ để riêng nỗi buồn đưới lu gạo,
Tiếng nghe đau tới bựa vét sau cùng!
Cha để riêng ngày bạo lụt mênh mông,
Ngồi bó cúi trầm tư dòm khói thuốc.
Mạ để riêng vô những nuộc dây cột
Treo côi cao những khoai sắn để đèng.
Tui để riêng vô mấy bựa nắng heng,
Lang thang trữa mấy cồn khoai roọng ló,
Côi lưng trâu, bờ đìa, con hói dỏ
Quyển vở tui, riêng đợ tội roi đòn.
Rồi tháng năm tui để riêng đau khổ,
Ngày tang thương cha đã không còn.
Mạ để riêng nỗi héo mòn theo tuổi.
Quê hương tui để riêng mùa gió thổi,
Ngọn gió Nam mỗi khi nắng nung trời.
Thơ Trương Thúc, nhóm “Tiếng Quảng Trị”