Lưu trữ cho từ khóa: thơ quảng trị

RỈ RỎ

loi-thi-tham-cua-ma

Eng lặng nghe! lời thì thầm của Mạ
Tra trôốc rồi răng chưa vợ hả con?
Ngày trôi qua Mạ trôông mõi trôông mòn
Từng nớ tuổi còn sắc son chi nữa?

Cở tuổi bây hắn con bầy con lứa
Tay đèo bồng xây nhà rộng cựa cao
Tậu trâu to che cổng kính tường rào
Tiếng con nít lao xao dư cấy chợ.

Bây coi tề thằng cu bên xóm nớ
Tý tuổi đầu mà đã vợ đã con
Bằng trang lứa chúng nó đã vuông tròn
Răng mà hẹn… Chờ con phây bựa nữa!

Nì, Mạ nở. Duyên thì, thì có lứa
Phải mô ưng là đút lửa thổi cơm
Câu ca xưa lửa lâu ngày bén rơm
Ni nỏ giống, cá nơm ngoài bể rộng

Ưng gái làng thì đi Sài Gòn sống
Gái làng bên trai họ tống con ra
Ưng gái xa răng tha thiết mặn mà
Mần răng được. mà Mạ Ba cứ mắng

Gái lớn tuổi họ kêu con bằng Hắn
Gái đồng giao thì chắc chắn theo dôông
Gái chưa lớn thì lại sợ vô đồn
Mần răng đặng, tình thôn làng nghĩa xóm

Thôi thì ri, cho đuôi đầu vẹn trọn
Bây chọn rồi Mạ ngõ ngọn đầu đuôi
Chơ bây coi, để mắm sẽ lắm ruồi
Đâm ế ẩm. Ngược xuôi mô nỏ chộ

Dòm coi tề, con người ta ấm tổ
Tiếng trẻ con khóoc đòi thổ đòi cưng
Phải như đây ở vô phúc vô chừng
Bắt Mạ đợi bây ưng giờ mô nữa

Mạ bây chừ như ngọn đèn trước cựa
Chỉ trôông răng bây trọn lứa nên đôi
Có cháu bồồng ru kẻo kẹt à ôi
Là thỏa dạ muộn phiền thôi … cũng hết

Lời tỉ tê thay muôn ngàn câu kết
Mà Eng nghe thấm hết những buồn bui
Cúi mặt xuống che giọt đắng ngậm ngùi
Âu cũng lẽ, hên – xui rồi đắng mặn.

 

Thơ: Trần Xuân

Quảng Trị miềng thương

nho-quang-tri-que-minh

Ai ra Bắc, ai vô Nam
Dừng chân… Quảng Trị – quê miềng miền trung
Địa danh lịch sử, anh hùng

Ngày nay xây dựng, không ngừng đổi thay
Cầu Hiền Lương, sông Bến Hải
Vĩnh Linh – Hồ Xá,… “bà choa”… hiền lành
Vịnh (Vĩnh) Mốc, Vịnh (Vĩnh) Thái, Cựa (Cửa) Tùng

Mời bạn lại dởi, coi vùng đạn xưa…
Dốc Miếu – Cựa (Cửa) Việt nắng mưa
“Dà miềng” dậu riệu cụng bưa bui tề… !
Gio Linh biển sóng vỗ về
Tiếng nghe dư dạc, hồn quê tuyệt vời…

Đông Hà thành phố đẹp tươi
Sông Hiếu đò đợi, đón người phương xa
Lội nơi chổ cạn la cà
Chiều về cơm hến, ngao xào ngon hung…

Khách lên đường 9 ung dung
Dừng chin Cam Lộ bui cùng eng tam…
Dân Cùa mần đậu queng năm
Dà (Nhà) Tằm thời Pháp, …đàng Hồ Chí Minh…

Đa Ca Rông ( Đakrông ) có cấy chi… !?!
Riệu cần, sắn loọc,… Vân Kiều ” Cử dôn” (tau cho)
Miễn răng “Doan” (người kinh) ghé dà sàn
“Mi ngoãy (uống) với cử (tau), tả (mần) truôi (gà) đãi mời”…

Hướng Hóa đất đỏ…, ghé chơi… !
Khe Sanh phố núi một thời hùng anh…
Lao Bảo cựa (cửa) khẩu giáp Lào
Pa kô (dân tộc) mến khách, tiếng đàn Ta Rưng…

Về lại Ái Tử – Triệu Phong
Roọng xeeng Bồ Bản, biển queng chục làng
…Gia Đẳng, An Hội, Hà Tây…
Chợ Cạn, Vĩnh Định,… ló đầy sập,… lu…

Hải Lăng cua ghẹ, cá đù…
Mực cơm, mực lá,… sú tôm ( tôm sú) được mùa
Cựa biển Mỳ ( Mỹ) Thủy thi đua
Dân giàu, nác mạnh,… bán mua cựa dà…

Cồn Cỏ, huyện đảo khôông xa
Ghe to, ghe dỏ dà dà ghé vô
Mần biển sợ cị bạo to
Dờ trời sóng lặng, may diều cá tôm…

Ghé thăm thành cổ chiều hôm…,
Bên sông Thạch Hãn, dạ miềng rọt ai… !!!
Bâng khuâng dòng nác miệt mài
Thả hồn trên bến,… ngân dài hồi chuông ,
Thị xã Quảng Trị yêu thương
Đi xuôi về ngược, nhớ hoài khôông quên
Lời ru của mạ êm đềm…
“Quê hương con dớ…, cha chờ mạ trôông”…

Tình quê Quảng Trị vấn vương
Tiếng quê Quảng Trị nặng… yêu lợ rồi !
Bắc Nam mời bạn ghé chơi
Một lần là dớ… quê miềng mến thương… !!!

Nguồn: Sưu Tầm