Lưu trữ cho từ khóa: thơ văn

Côi chuyến xe về Quảng Trị

chuyen-xe-ve-quang-tri

6 năm trước tui có về Quảng Trị
Đương trữa thu mà răng nắng in hè
Nắng hắn táp côi cấy đàng du lịch
Sức nóng vày đọa máy lạnh côi xe.

Bên ni bợc rào tui ngó bên tê
Khung biết làng miềng ở mô bên nớ
Nghe mạ nói dà miềng bên bợc lở
Chừ dòm ri cũng biết rứa thôi tề.

Chộ rọọng đồng hắn chạy queng đê
Trữa rọọng ló cũng có bầy cò trắng
Dưng tui đi từ nửa tuổi chưa về
Chỉ biết quê hương qua giọng miềng nặng nặng.

Đoàn đưa tui tới nghĩa trang bạt ngàn mộ
Đưa qua Vịnh Mốốc
Có cấy hang đào đưới rẹn tre
Xe tắc rì muốn hò ngay trữa đốốc

Rồi cũng qua rào nác xeng lè
Họ nói đó, kỳ rào Thạch Hãn
Họ đút dang, dòm ô-bặc-lưa nghe
O hướng dẫn viên trạo ngày đánh chắc
Bao lớp trai đi, mãi mãi khung về.

Họ chở tui tới dà ôông Lê Duẩn
Tui nghị làng miềng chắc cũng ở queng tê
Có dà ai nấu cơm bằng củi đút
Bên tê rào nghe bảy bảy mùi khê.

Xe bỏ lại lũy tre, dường rọọng
Rào nác, hàng cơn trụt lại khu xe
…Trung đoàn đi có một thằng khung nói
Rọt bơng khuâng côi cả chuyến đàng về.

ST: Ngọc Hồ

Mạ ơi! Con đã về đây

bang-cau-hien-luong

Con sông Bến Hải đêm ngày vẫn trôi
Như lòng thương nhớ không nguôi
Mà con đã mấy năm rồi ra đi

Hôm nay con lại trở về
Sông sâu lấp lánh, trăng khuya lạnh lùng
Mạ ơi! Con gọi sang sông
Lời đi đứt đoạn, thuyền không nhổ sào
Con nghe trong tiếng gió gào
Bờ nam tiếng mẹ nghẹn ngào vọng sang
Sương đêm phủ kín xóm làng

Hay là quê mẹ khăn tang trắng đầu
Một dòng Bến Hải về đâu?
Hay là nước mắt khổ sầu cuốn đi

TG:Công Hoàng

Thư mạ gửi con cấy

thu-ma-gui-con-cay-quang-tri

Về quê miềng mà lấy chồng con nạ
Cũng gần dà cũng gần ngọ xó cươi
Gần eng tam gần làng xóm đông người
Sau bây đẻ cũng có người chăm sóc

Lấy chồng làng biết là hơi mệt dọc
Ló với khoai con đứa khóc đứa la
Chạy loeng queng việc xóm tới việc dà
Nhưng mà ấm khi cả dà đoàn tụ

Nói bây nghe, Mạ chộ bên xóm nớ
Có thằng cu chưa vợ cũng chưa con
Hắn giỏi giang chăm chỉ dáng cao đòn
Mạ chộ được hay bây còn…. đòi hỏi

Trai nơi miềng dáng mặn mà rắn rỏi
Dù đi mô mạ cũng nói một câu
Quảng trị tui trai cấy hợp tâm đầu
Về Mạ gả làm dâu … bên xóm nớ

Mạ nói rồi quê hương là duyên nợ
Hồi ba mi với mạ cở tuổi bây
Tau nói, ôi! mặt mạ đỏ hây hây
Khi mỗi lần ba mi sang dòm ngó

Gật cí đầu là Mệ sang dạm ngõ
Họ hàng sang lấp ló phía đầu thôn
Ui con ơi! rọt mạ cứ bồn chồn
Cứ như tưởng, sắp rời thôn rẽ xóm

Đến bây chừ mạ chia đầu sẽ ngọn
Cho bây tường cí nghĩa xóm, làng, thôn
Lấy chồng xa tim Mạ cứ bồn chồn
Sợ bây khổ dại, khôn ngoài xứ lạ

Mạ qua rồi cuộc đời đầy vất vã
Cũng mong rằng eng ả bảo ban dau
Về quê miềng vẫn có trước có sau
Ngày sum họp còn kêu nhau… í ới

Lấy chồng gần có rất diều cấy lợi
Nội ngoại gần dễ lui tới thăm nhau
Có méng ngon chia sẻ lúc ốm đau
Có cấy chổ ngồi buôn thùng bán trẹt

Mạ nói rứa bây đừng có xét nét
Bởi quen rồi trẹt ló với mủng rau
Mạ thương bây nên dặn gởi trước sau
Chồng Quảng Trị có vạn màu hạnh phúc

Dặn tới đây thôi mạ xin dừng bút
Nhớ nghe con vì một chút đậm đà
Về quê miềng cho có mạ có ba
Có làng xóm lân la chiều…. khói ấm.

Tác giả: Trần Xuân Vì