Chiều ni gió lạnh phương xa.
Ai về Quảng Trị cho ta nhắn giùm.
Xa làng có nhớ mẹ không?
Mà sao ruột thắt nhói lòng tim con.
Người đi trăm núi ngàn non.
Giọng hò đất mẹ vẫn còn trong tim.
Chiều tà sắc tím hoa sim.
Nhớ về Quảng Trị lặng im nỗi lòng.
Nhớ quê hương,nhớ cánh đồng.
Tiếng ru còn vọng,ấm nồng ngày xưa.
“Mạ đi mần rọong chiều mưa.
Răng trời túi lắm mà chưa chộ về”.
Thương chi con trắm,con trê.
Bát canh còn ấm,tình quê ngọt hoài
TG: Nguyễn Thuận