Trưa đó nhà tôi có khách, nhưng chưa có món gì để đãi. Tôi liền ra nhà bếp lấy cái rổ, chạy ra bầu xúc tạm ít tép về làm cơm đãi khách cái đã.
Tôi nhảy xuống chỗ hang tràu, nước mội trào lên mát rượi Chắc là có nhiều tôm tép ở dưới này. Tôi mới thò rổ xuống thì một đực gì như con trâu bạng vào trong rổ tôi, làm cho tôi đứng không vững nữa. Tôi cố bưng rổ lên thì không tài nào nhấc nổi. Tôi nói: “Côộc chang mô đây mà báo hại tau ri”. Rứa là tôi chỉ việc kéo trì vô trong bợc. Kéo một đoạn lên đến chỗ nước cạn, thì thấy lưng con cá chiếc “thề lê” ra đó, trắng phau phau. Trôốc lạo mắc cứng vào trong rổ không tài nào nhúc nhích được. Tôi chạy lên bờ lấy dây thừng xuống xâu lấy mang rồi kéo thẳng về nhà. Tôi mổ cá ra, dao đụng phải cái gì cứng lắm, tôi tưởng nó đã ăn phải thanh sắt nên không nạy được. Tôi thò tay vào mẹng nó túm lôi ra , thì rõ ràng là hai cái càng tôm chứ không phải sắt thép gì cả. Tôi gác lên giàn bếp để sau này làm cọc nạng. Tôi lại tiếp tục thò tay vào moi ra hàng đống trứng vàng rộm. Trưa đó khách được ăn một bữa trững rán đên ngắc ngư, còn thịt cá chẳng ai đụng tới, tôi phải muối lại để ăn dần. Lưa bộ xương hom tôi đưa đi làm giàn bí.
Hữu Chư.