Anh sẽ về Quảng Trị quê ta
Dẫu không phải sinh ra từ đó
Tuổi hai mươi đã một thời gian khó
Cảnh đói, nghèo, đạn nổ bom rơi
Nhớ quê mình anh sẽ phải về thôi
Nhớ biển xanh, nhớ con thuyền, bến cá
Nhớ cánh buồm xa khơi lộng gió
Nhớ bạt ngàn cát trắng, dương xanh
Em có về Quảng Trị cùng anh
Đến Vĩnh Linh tiêu chè xanh bát ngát
Ra Cửa Tùng sẽ cùng nhau tắm mát
Ngắm chiếc cầu mới bắc qua sông
Đến nơi này em thấy có tuyệt không
Cảng Cửa Việt xưa nhấn chìm tàu Mĩ
Mà hôm nay đông vui như thành thị
Bãi tắm dài san sát những Hotel
Anh sẽ về Quảng Trị cùng em
Qua Triệu Phong ghé vào thăm Thành Cổ
Thắp nén nhang cho người nằm dưới cỏ
Đứng lặng nhìn, nước mắt ngỡ trời mưa
Thạch Hãn giờ dòng chảy vẫn như xưa
Hỏi bạn tôi có còn nguyên đáy nước
Thả nến, thả hoa có ai nhận được
Vết đạn bom thù nhức nhối con tim
Về Đông Hà, đến thị trấn Gio Linh
Ngẫm tương lai dáng đi thành phố mới
Cầu Hiền Lương bốn mùa nghe gió thổi
Vẫn thì thầm lời sóng gọi bên tai
Anh sẽ về Quảng Trị cùng em
Ăn mắm ruốc, nấu cơm khoai lẫn đỗ
Biển và cát ngàn đời nay còn đó
Nếu không về, anh chẳng nỡ đâu em
Nguồn: Internet