Về quê mần chi cá chết hết rồi con?!
Lễ ni chợ vắng bóng người qua lại
Quán xá đìu hiu không khách vãng lai
Biển trắng bạc đầu theo từng con sóng vỗ
Ngẫm suy chuyện đời lắm những thương đau.
Thôi con đừng về nữa con ạ
Mạ ngóng trông nhưng mạ cũng đành lòng
Nhìn ngó biển mạ không còn tâm trạng
Để bui chơi hay nghỉ Lễ mô con.
30/4 ngày đại thắng miền Nam
Nhưng… răng mạ chộ thất bại rồi con ạ
Khung biết vì răng cũng nỏ biết từ mô
Khung biết kêu ai chỉ trách mình thấp bé.
Thôi con đừng về… cảnh quê nhìn xót lắm
Biển mênh mông nhưng đã chết rồi con
Rọt mà thắt, quặn đau mỗi khi ngó chộ biển
Thôi con đừng về, đừng về nữa con ơi…!
Trạng Vĩnh Hoàng