Tôi lùa đàn trâu ở trong nhà ra mới tức thì đây, chưa phải đã băng đèo lội suối, cũng chưa phải qua rừng vượt rú, ở đây cọp beo cũng chưa thấy con mô mà con trâu đực của tôi mất uyển tang? Chỉ còn lại mấy mạ con trâu choai đây thôi.
Tôi chạy qua nhà hàng xóm nhờ họ đi tìm giúp. Họ băng đồng lội suối lục lọi khắp xứ rú rừng chẳng thấy tăm hơi con trâu ở mô cả, đành quay về.
Tôi thất vọng lủi thủi đi qua vườn sắn, ngó về phía xa có cái gì như cặp sừng trâu chổng lên mà không thấy bóng dáng con trâu ở mô cả. Tôi liền chạy lại gần để xem cho rõ thì ôi thôi, hầm hố ở mô đây? ai đào từ bao giờ báo hại con trâu của tôi sụp xuống.
Tôi chạy đi kêu hàng xóm tới giúp. Họ phụ nhau đào đào, bới bới một chặp mới kéo được con trâu của tôi lên khỏi hầm.
Con trâu của tôi là con trâu đen mà nay hoá ra con trâu bạc, tôi nói đây không phải là con trâu tôi nhưng xem ra hắn có vẻ thân thiện và mến tôi lắm. Tôi nghĩ “ hắn mới sập hầm mà sao đổi màu nhanh thế?”. Rứa là tôi nhảy phóc xuống hầm xem thử, hóa ra chẳng có ai đào hầm hố gì ở đây cả mà đây là ruột củ sắn lối từ đời mô để lại, lâu ngày chừ lạo mục ruỗng ra, trâu tôi không cẩn thận dẫm phải mới sập xuống. Bột sắn khô dính đầy vào người lạo nên trâu đen mới hoá trâu bạc. Rứa mà tôi cứ tưởng con trâu đã mất uyển tang.
Hữu Chư.