Chuyên mục lưu trữ: Truyền Kỳ Trạng

Chia sẻ các bài viết về chuyện Trạng Vĩnh Hoàng mới nhất và đầy đủ nhất

Cuốc trôốc thằng phi công

Bựa nớ có một đực tàu bay đi trinh sát trận địa. Lạo bay quèng qua quèng lại trửa độông dưa.

phicong

Một thằng cứ ló trôốc ra ngó. Tui khôông có súng đến, tức quá tui lấy cấy cuốc chĩa 3 răng núp dưới côộc dưa. Lạo liệng qua tui dảy ra định cuốc trôốc thằng phi công. Không may cuốc mắc nơi cẳng tàu bay. Lúc nớ thả ra sợ bổ lọi cẳng nên tui cứ đèo queo cán cuốc, khi lạo bay qua bàu Thủy Ứ thì tui thả tay dảy xuống bàu, lúc nớ tui mới về.

May cha may ôông mà hắn khôông đưa tui qua bên Pháp, bên Mỹ.

Trần Hữu Chư

Cá đô năm món

Một bựa có eng mần việc côi huyện về già tui chơi. Trời gần túi, chợ Hồ Xá côi xa không có mắm ăn nên tui vác đực cành câu đi câu. Xuống bàu Thủy Ứ bắt được con cóc mốc vô lại câu. Tui lật đật vung câu, vung quá mạnh nên câu bay qua bên tê bàu, có một con chuốc chuốc chộ cóc thì nó chụp con cóc, hắn nót. Khi nớ, ở mô một đực chồn đèn xuống uốc nác chộ chuốc chuốc thì chạy chụp nót luôn con chuốc chuốc, hắn dật dật chạc câu căng như chạc đàn.

ca-do-bay-mon

Gió Lào thổi chạc câu kêu như bản nhạc trửa bàu. Tui cứ quay câu để kéo sang bờ bên ni, tới trửa bàu, côn đô vụt tới đớp con chồn đèn tha chạy. Tui hoảng quá, sợ sức miềng không kéo nổi nên cặm cần lại, chạy về kêu bà con hàng xóm đem dây dợ ra phụ kéo cá về.

Đem cá về mổ ra thì chộ một đực chồn đèn, một đực chuốc chuốc, một đực cóc với tép. Dân làng lấy vảy chia cho nhau mỗi người một cái mần quạt.

Trần Hữu Chư.

Chuyện lỡ bữa cày

Bữa đó nhà có mấy tấm ruộng, tui muốn đi cày sớm nên dặn vợ chuẩn bị cơm nước để đi cày. Trời đã sáng chi mô, vợ tui đã làm sẵn cho một “bù nác” chè đặc với một mo cơm nếp xáo với khoai, mùi bay ra nghe thơm phức.

Tui khoái quá, liền lùa bò đi một mạch ra tận rú Ông Đồn, thấy trời vẫn chưa sáng tui cho bò ăn một chặp. Tui nghĩ trong bụng: Phải cày cho sớm, không thì sáng ra trời nóng lắm.

lo-bua-cay

Tui liền bắt bò đi cày, sờ từng con thấy con mô con nấy cũng láng cả, không biết con nào là con Ô con nào là con Dề. Tui mới bắt hai con vô cày. Mới đầu hắn đi rất mau, tui vừa đi vừa chạy mới kịp theo hắn. Lạ! Sao mà hắn đi mau dữ rứa? Hay là hắn được ăn thêm bữa khuya nên có sức đi mau! Chỉ mới loáng mà tui đã cày xong một vạt ruộng. Qua vạt thứ hai tui mới cày được mấy đàng tự nhiên hắn dừng lại không chịu đi nữa. Tui dạo tắc hắn cũng không đi, dạo rì hắn cũng ỳ ra. Tức máu quá tui mới quất cho mấy roi, hắn lồng lên làm cái cày đâm sâu xuống đất nghe kêu rắc rắc.

Tui nói: con bò Dề sáng ni răng mà trở chứng? Rồi hắn xây cái mặt lại với tui. Chằm vằm ra như cái mâm. Trời đã sáng tỏ, rõ ràng đây là cọp đực chứ có phải là bò Dề mô? Tui nói: Con cọp ni báo hại tau rồi. Sẵn cái rựa tui chặt một nhát làm cái niệt cày đứt làm đôi, tháo cho cọp chạy. Lão lủi một mạch lên rú Ông Đồn mà không dám ngoái cổ lại.

Rứa là hắn đã làm tui lỡ mất một bữa cày!