Lưu trữ cho từ khóa: quang tri

Đakrông mùa xuân về

Khu di tích – danh thắng Đakrông là tên gọi chung để chỉ cụm di tích – danh thắng nằm ngay hai bên quốc lộ 9 ở Km50, tại điểm khởi đầu của quốc lộ 14A, thuộc địa phận xã Đakrông – huyện Đakrông – tỉnh Quảng Trị.

Thành phần cấu thành khu di tích – danh thắng gồm có: Mỗi thành phần đều có một vẻ đẹp riêng và bố trí rất hài hoà, hội tụ gần nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, trữ tình lại có giá trị lịch sử, văn hoá, khảo cổ, sinh thái …
Dakrong01

Sông Đakrông

Sông Đakrông bắt nguồn từ dãy Trường Sơn, gần biên giới Việt – Lào hợp với sông Rào Quán, chảy dọc theo Đường 9, xuôi về Ba Lòng rồi đổ ra Cửa Việt theo sông Thạch Hãn. Vì vậy sông Đakrông còn được gọi là thượng lưu sông Thạch Hãn.

danh-thang-dakrong-1

Sông Đakrông có truyền thuyết về nguồn gốc đượm chất sử thi và nhân văn. Du khách vừa chiêm ngưỡng cảnh núi non hùng vĩ, vừa được lắng nghe câu chuyện về cô gái Đakrông. Đoạn tại cầu treo được xem là đoạn sông đẹp nhất. Tuy không rộng nhưng đoạn này sông uốn lượn quanh co, men theo chân những dãy núi cao dựng đứng hai bên. Có nơi nước sông phẳng lặng, lững lờ trôi, lại có nơi nước cuộn ào ào như thác, vượt qua những dãy đá nhấp nhô giữa sông.

song-dakrong

Những năm 1959 – 1964, đoạn sông này là điểm vượt bí mật của tuyến đường dây 559 – tuyến đường mòn Trường Sơn – Hồ Chí Minh đầu tiên. Ba điểm đầu Khe Xom, cầu Cu Tiền và Xom Rò (cách trung tâm khu danh thắng 3 – 7km về phía Đông) đã được đưa vào danh mục những di tích quốc gia năm 1986.

Cầu treo Đakrông.

Cầu treo Đakrông được xem là điểm trung tâm của khu di tích – danh thắng. Giai đoạn năm 1972-1975, bắc qua sông Đakrông tại địa điểm này là một chiếc cầu sắt và trở thành tuyến vận tải quan trọng cho chiến trường miền Nam. Sau ngày Tổ quốc thống nhất, được sự giúp đỡ của nước bạn CuBa, một chiếc cầu treo duyên dáng dài 100m, rộng 6m thay thế cho cầu sắt. Năm 1999, do thời gian bảo quản quá hạn, cầu đã sập. Một lần nữa được sự quan tâm của Trung ương và nước bạn CuBa, cầu treo Đakrông đã được xây dựng lại khá qui mô tráng lệ.

cau-treo-dakrong-tren-tuyen-duong-hcm

Cầu treo Đakrông không chỉ là điểm đầu của tuyến giao thông chiến lược quan trọng mà còn tạo cảnh đẹp cho khu di tích – danh thắng bởi được đặt vào giữa một khung cảnh núi rừng trùng điệp, như là nét chấm phá nổi bật của bức tranh toàn bích.

Dãy núi Ta Lung, núi Klu.

Những dãy núi Ta Lung, Klu…đứng sừng sững hai bên sông Đakrông, hai bên Đường 9, Đường 14, tạo nên một quần thể núi non ẩn hiện với mây, in hình xuống dòng sông. Núi ở đây vừa có những vách đá dựng đứng cao chót vót vừa là một trong những nơi rất hiếm ở miền Trung còn bảo quản được thảm rừng già. Cây rừng đủ chủng loại, loại cây có đường kính 0,5 – 0,7m chiếm số lượng lớn. Khách đến không chỉ để du lịch sinh thái, đắm chìm trong cõi rừng già mà còn tham quan những con đường mòn huyền thoại do cha ông đã tạo nên để vào Nam đánh quân xâm lược Mỹ.

song-dakrong-2

Suối nước nóng Klu (nơi có di chỉ khảo cổ).

Cách cầu treo Đakrông về phía Đông Bắc không xa là nơi khởi nguồn của dòng suối Klu. Theo các nhà nghiên cứu, mỏ nước khoáng này có hàm lượng bi carbonate và calci từ 300 – 400mg/lít, các chất này có tác dụng giúp tiêu hoá tốt, chống ợ chua. Đặc biệt có chất metasilich với hàm lượng trên 50mg/lít, tác dụng tăng khả năng chống viêm nhiễm.

danh-thang-dakrong-2

Đây cũng chính là di chỉ khảo cổ quan trọng. Theo giáo sư Trần Quốc Vượng, người đã từng đến đây nghiên cứu thì di chỉ này thuộc thời đại đồ đá cũ. Trong hội nghị Khoa học quốc tế về khảo cổ tại Chiềng Mai (Thái Lan), giáo sư đã báo cáo và được đánh dấu trên bản đồ khảo cổ học thế giới.
Bản dân tộc Vân Kiều (bản Xa Lăng và bản Klu)

Khu di tích – danh thắng Đakrông còn là điểm du lịch phong phú loại hình bởi du khách sẽ được tiếp xúc, thăm viếng dân tộc Vân Kiều, Pa Cô – những dân tộc kiên cường trong đấu tranh chống ngoại xâm. Hiện có hai bản dân tộc: Xa Lăng và Klu cư trú tại khu vực này (cách cầu treo không quá 1km). Du khách được làm quen với dân tộc Pa Cô, Vân Kiều thông qua cuộc sống đời thường và những sinh hoạt văn hoá cộng đồng của họ.

Điểm khởi đầu 14A – đường Trường Sơn, quốc lộ 9 đoạn Km50

Điểm đầu của quốc lộ 14A nằm ngay trung tâm khu di tích – danh thắng, cùng với Đường 9, các đường mòn qua các dãy núi là những tuyến vận tải quan trọng của ta trong chiến tranh. Ngày nay quốc lộ 14A nằm trong lộ trình đường Hồ Chí Minh hiện đại. Nơi đây sẽ là giao điểm của đường Hồ Chí Minh và đường Xuyên Á Đông – Tây. Vì vậy khu di tích danh thắng còn có lợi thế về giao thông và tiếp thị du lịch, nơi hội tụ của du khách từ bốn chiều Bắc, Nam, Đông, Tây theo các con đường hiện đại.

danh-thang-dakrong-3

Đến với Quảng Trị, bên cạnh việc tham quan những di tích lịch sử cách mạng, kháng chiến mang tầm vóc quốc gia, du khách còn được tận mắt thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên trữ tình, mang dấu ấn lịch sử, văn hoá sâu sắc của Đakrông. Sự phong phú về đối tượng tham quan trên mảnh đất lửa Quảng Trị chắc chắn sẽ thu hút đông đảo khách trong và ngoài nước (hiện nay dù chưa đưa vào khai thác nhưng hàng ngày đã có trên 50 lượt khách đến tham quan.

Về Rú Lịnh quê em

Rừng nguyên sinh Rú Lịnh có diện tích 170 ha (trong đó khoảng 100 ha còn rừng), là một khu rừng tự nhiên còn sót lại giữa đồng bằng; nằm cách bờ biển 3 km, cách cầu Hiền Lương 6 km về phía Bắc và cách Cửa Tùng 6 km về phía Tây Bắc

ru-linh2

Nằm tại toạ độ địa lý 1703’ vĩ độ Bắc, 107013’ kinh độ Đông. Thảm thực vật thuộc kiểu rừng kín thường xanh mưa ẩm với số loài phong phú có nguồn gốc chủ yếu từ khu hệ thực vật cổ Á nhiệt đới. Hiện Rú Lịnh có trên 200 loài thuộc 72 họ, nhiều nhất là Euphorbiaceae (23 loài); Rubiaeae (10 loài); Lauraceae (8 loài). Trong đó có nhiều loài thân gỗ hiếm sống lâu năm như Lim xanh (Erythrophloeum fordii), Gụ lau (Sindora tonkinensis), Huyệnh (Tarrietia cochinchinesis), Thị rừng (Diospiros sp), Dẻ rừng (Lithocarpus silvicolarum); nhiều cây làm thuốc như Trầm hương (Aquilaria Crassna), Ngũ gia bì (Schefflera Octophylla),…

Động vật trong Rú Lịnh tuy không nhiều về số lượng và thành phần loài do rừng nằm gần khu dân cư đông đúc nhưng cũng có đến 73 loài; Chim có 60 loài như: cò, cu, cú, chào mào, sáo, bách thanh,…; Lớp thú có 12 loài như nhím, tê tê, cu li, cầy hương, sóc bụng đỏ,…

ru-linh1

Thảm thực vật phong phú ở rừng Rú Lịnh

Rú Lịnh là một hệ rừng nguyên sinh duy nhất còn sót lại ở vùng Đông huyện Vĩnh Linh. Diện tích tự nhiên của Rú Lịnh rộng chừng 100 ha, nằm giữa hai xã Vĩnh Hòa và Vĩnh Hiền, áp sát tuyến đường Cáp Lài từ Hồ Xá đi Vịnh Mốc. Là rừng nguyên sinh, nên thảm thực vật của Rú Lịnh rất phong phú. Ngoài thảm thực vật tầm thấp, Rú Lịnh còn có nhiều loài cây họ gỗ trong đó có nhiều loại lâm sản quý hiếm như lim, gõ, huyệnh, sến, vàng trâm, tàu tàu và cây trầm gió.

Đặc biệt, Rú Lịnh có loại cây Lịnh Nước, một loại cây sinh thủy khá dồi dào. Bên cạnh thảm thực vật đa dạng và phong phú về chủng loại. Rú Lịnh còn có một hệ động vật hoang dã quý hiếm như lợn rừng, hoẵng, mang, trăn, trút, rắn, gà ri, chim trọc, quạ mỏ vàng. Trước những năm 1945, Rú Lịnh là một vùng rừng thâm u, là nơi cư trú của những loài động vật hoang dã, kể cả có hổ, báo.

Rú Lịnh cũng là nơi cung cấp nguồn nước cho sản xuất nông nghiệp của các xã Vĩnh Hòa, Vĩnh Hiền, Vĩnh Thành, Vĩnh Tân, Vĩnh Giang. Rú Lịnh được xem là lá phổi xanh của vùng Đông Vĩnh Linh.

Người thầy, người con ưu tú của Quê hương Quảng Trị

Người mà tôi sắp kể sau đây là một người con của mảnh đất “lũy thép anh hùng” Vĩnh Linh – Quảng Trị. Anh là Nguyễn Trường Phi. Anh sinh ra trong một gia đình ở vùng nông thôn nghèo khó Thủy Tú 2, xã Vĩnh Tú.

nguyen-truong-phi

Từ nhỏ anh đã nuôi ước mơ được làm thầy giáo làng đứng trên bục giảng. Hàng ngày phải chứng kiến cuộc sống cực khổ của gia đình của làng xóm, của những đứa trẻ cùng trang lứa càng làm tăng thêm động lực cho anh quyết tâm trở thành một người thầy mang con chữ đến cho các em thơ với hy vọng đem lại cuộc sống tốt hơn cho mọi người.

Năm 2005, vượt qua những thử thách của đời học sinh, anh đã thi đỗ vào ngành Sư phạm Giáo dục đặc biệt, khoa Tâm lý – Giáo dục, trường đại học su phạm Đà Nẵng. Nói đến cụm từ “Giáo dục đặc biệt” chắc chắn nhiều người trong chúng ta cũng chưa biết đến, ngay cả bản thân anh khi đó. Tâm sự với chúng tôi anh nói: “Hồi đó mới vào học không hiểu gì về ngành này, chỉ biết là sau này dạy cho mấy đứa trẻ có khả năng đặc biêt thôi”.

Sau vài tháng học tập, được thầy cô giáo hướng dẫn, giải thích anh mới nhận ra rằng Giáo dục đặc biệt không phải là dạy cho các trẻ có khả năng đặc biệt, cao siêu mà sau này giúp cho những trẻ em khuyết tật, người khuyết tật kém may mắn. “Như thế cũng hay vì ngày trước ở quê mình cũng có vài đứa trẻ bị khuyết tật, có đứa bị bệnh Down, có đứa “ngơ ngơ” nên mình cũng quen rồi” – anh nói.

Sau khi xác định lại mục tiêu và ngành học, anh quyết tâm học tập thật tốt và cố gắng tham gia mọi hoạt động phong trào của lớp, của trường. Vì theo anh nghề này cần phải hoạt bát, năng động như một người làm “công tác xã hội” mới có thể giúp đỡ thật nhiều và thật tốt cho các trẻ em khuyết tật.

phi-ho-nguyen

Thầy giáo trẻ Nguyễn Trường Phi vinh dự nhận bằng khen của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo (Ảnh nhân vật cung cấp).

Bốn năm ngồi trên ghế giảng đường cũng đã kết thúc, anh ra trường cầm trên tay tấm bằng Đại học và bắt đầu “công cuộc xin việc”. May mắn thay, năm 2010 anh được làm việc tại trường Chuyên biệt Thanh Tâm, Đà Nẵng – một ngôi trường rất nổi tiếng về chất lượng chăm sóc, giáo dục và phục hồi chức năng cho trẻ khuyết tật. Hơn 5 năm liền tiếp xúc, dạy học cho những đứa trẻ khuyết tật càng làm cho anh thêm yêu nghề, gắn bó với công việc, với những đứa trẻ kém may mắn này.

Ngoài tham gia giáo dục chuyên biệt ở trường, anh còn làm công tác hỗ trợ giáo dục hòa nhập cho trẻ khuyết tật dựa vào cộng đồng ở một số xã ở Quảng Nam và các trường học tại thành phố Đà Nẵng. Hiện tại, anh cùng với vợ con đang thuê một căn hộ nhỏ ở vùng ngoại ô thành phố. Với sự động viên của gia đình, bạn bè đồng nghiệp, vượt qua những khó khăn, chật vật của cuộc sống anh đã hoàn thành tốt các nhiệm vụ giao phó và đã có các thành tích xuất sắc trong các phong trào hoạt động của trường.

Ngày 26 tháng 11 năm 2015, anh đã vinh dự được Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo tặng Bằng khen vì đã có thành tích xuất sắc trong công tác chăm sóc, giáo dục trẻ khuyết tật. Đây là một thành tích đáng khích lệ, là sự động viên tinh thần to lớn cho anh tiếp tục thực hiện công việc cao cả của mình. Anh cho biết: “Nhận được Bằng khen này mình vui lắm. So với các thầy cô giáo và so với tuổi đời, tuổi nghề thì mình còn thua kém và cần phải học hỏi nhiều. Nhận được giải thưởng này là niềm vinh dự, tự hào và là nguồn động viên lớn cho mình tiếp tục sự nghiệp chăm sóc cho những trẻ em khuyết tật kém may mắn”.

Tôi xin được phép gọi anh là một người anh, người thầy, người con của quê hương Quảng Trị. Bởi có lẽ anh đã góp một phần nhỏ bé vào niềm tự hào to lớn của những người con làm ăn xa quê hương như chúng tôi. Dù chúng tôi mỗi người một nghiệp nhưng luôn hướng vê mảnh đất quê hương. Chúng tôi cũng ao ước được một lần như anh để làm rạng danh người con Quảng Trị.

Trạng Vĩnh Hoàng