Trời thì chưa sáng nhưng chợ huyện lại xa nên ông bà nhà tôi phải đẩy một xe sắn đi chợ huyện sớm. Lên đến dốc 6 độ tôi thấy có ánh đèn le lói, liền giục bà nhà tôi đẩy nhanh lên cho kịp buổi chợ. Đột nhiên một chú kiểm lâm đứng ra giữa đường, ách chúng tôi lại rồi bắt tôi vào cơ quan. Tôi hỏi lí do, chú kiểm lâm bảo:
– Bác vào cơ quan rồi sẽ biết!
Tôi ngớ người ra, chẳng hiểu đầu đuôi sự việc ra sao, bị lập biên bản liền. Tôi tức quá mới hỏi: Tôi có tội chi mà mấy chú bắt tôi lập biên bản?
– Bác đã vi phạm Lâm luật của nhà nước, khai thác gỗ nhà nước lại đêm hôm lén lút đem đi tiêu thụ.
Tôi kêu lên: Trời ơi mấy chú vu oan cho tôi rồi, không tin thì mấy chú ra ngoài xe mà xem.
Họ ra đến xe, lật lên thì toàn là sắn chẳng thấy gỗ đâu cả.
Tôi nói: Rứa thì có oan không?
Sự vệc đã rõ ràng họ mới xin lỗi tôi: Sắn của bác củ nào củ nấy cứ sườn sượt ra như rứa chẳng khác chi gỗ bạch đàn, thử hỏi ai mà không nhầm chứ. Việc lỡ ra rồi, chúng tôi xin lỗi bác, mời hai bác lên đường kẻo trưa. Chúng tôi đẩy xe sắn đi trong lòng vẫn chưa hết bực bội.
Hữu Chư.