Chuyên mục lưu trữ: Thơ Văn

Chia sẻ thơ văn, các bài viết về văn hóa của người Quảng Trị

Mạ ơi! Con đã về đây

bang-cau-hien-luong

Con sông Bến Hải đêm ngày vẫn trôi
Như lòng thương nhớ không nguôi
Mà con đã mấy năm rồi ra đi

Hôm nay con lại trở về
Sông sâu lấp lánh, trăng khuya lạnh lùng
Mạ ơi! Con gọi sang sông
Lời đi đứt đoạn, thuyền không nhổ sào
Con nghe trong tiếng gió gào
Bờ nam tiếng mẹ nghẹn ngào vọng sang
Sương đêm phủ kín xóm làng

Hay là quê mẹ khăn tang trắng đầu
Một dòng Bến Hải về đâu?
Hay là nước mắt khổ sầu cuốn đi

TG:Công Hoàng

Để Riêng

tho-de-rieng-tu-hao-quan-tri

Cha để riêng bó lạt côi chái bếp,
Những nỗi niềm tâm sự khó quên
Mạ để riêng nỗi buồn đưới lu gạo,
Tiếng nghe đau tới bựa vét sau cùng!

Cha để riêng ngày bạo lụt mênh mông,
Ngồi bó cúi trầm tư dòm khói thuốc.
Mạ để riêng vô những nuộc dây cột
Treo côi cao những khoai sắn để đèng.

Tui để riêng vô mấy bựa nắng heng,
Lang thang trữa mấy cồn khoai roọng ló,
Côi lưng trâu, bờ đìa, con hói dỏ
Quyển vở tui, riêng đợ tội roi đòn.

Rồi tháng năm tui để riêng đau khổ,
Ngày tang thương cha đã không còn.
Mạ để riêng nỗi héo mòn theo tuổi.
Quê hương tui để riêng mùa gió thổi,
Ngọn gió Nam mỗi khi nắng nung trời.

Thơ Trương Thúc, nhóm “Tiếng Quảng Trị”

Đóa hoa lòng cho người Quảng Trị

Đóa hoa lòng cho người Quảng Trị

An Nguyen.
USA.
———-
Nghe tin em…
Trở về thăm phố Quảng.
Lòng bồi hồi.
Ôi nhớ quá quê xưa…
***
Em đến quê tôi,
Những ngày nầy nắng đổ .
Không biết bây giờ …
Còn là Quảng Trị ngày xưa?
Hẳn con sông quê, đang ôm bờ phố nhỏ.
Thạch Hãn lững lờ, cá quên Quảng Trị niềm đau?
—–
Em thoáng ngậm ngùi,
Khi về bên phố Quảng .
Một thời chiến tranh,
Trong chuyện kể quê tôi .
Trên mãnh đất xưa, nay xa rồi… Dĩ vãng,
Quảng Trị điêu tà, từ binh lửa tràn sang.
—–
Thăm lại dùm tôi,
Mãnh vườn xanh rau muống.
Mẹ tôi vun trồng,
Xưa chăm bón sớm hôm.
Mái nhà tranh, đơn sơ nhiều luyến nhớ.
Sống bên Mẹ hiền, mưa nắng với xóm thôn.
—–
Đi lại dùm tôi,
Những con đường bụi nhỏ.
Tuổi ấu thơ qua,
Ngày hai buổi đến trường.
Có còn không em? Những gốc Bàng, Phượng vĩ .
Nơi trường tôi yêu, Ve còn gọi mùa sang?
—–
Tìm lại dùm tôi,
Những trưa Hè quê ngoại.
Bên lủ bạn làng,
Thả tung cánh Diều cao.
Gió thoảng lao xao, bếp ai chiều buông khói.
Ruộng lúa chín vàng, thấp thoáng cánh cò xa.
—–
Vá nhớ sao!
Những đêm rằm tháng Hạ.
Bàng bạc trăng ngà,
Đầu xóm trẻ đùa chơi.
Thoang thoảng xa đưa, tiếng chày khuya giã gạo.
Gợi biết bao tình, ôi tha thiết quê ơi!
***
Cũng cám ơn em,
Có lần về quê đó.
Nhặt mãnh Trăng tàn,
Rơi rụng bến sông xưa.
Góp những yêu thương, kết thành hoa kỷ niệm.
Như đóa Hoa Lòng, cho Quảng Trị thêm hương .

[nguon]Nguồn: Tinquangtri.com[/nguon]