Lấy khoèo quèo máy bay Pháp

Hồi chống Pháp ta không bắn máy bay nên máy bay tha hồ bay lượn. Có một lần tôi gặp anh nông dân Vĩnh Hoàng, áo anh ta trạc ra bày cả ngực, vừa đi vừ bứt tóc bứt tai. Tôi hỏi:
– Eng đi mô về đó?
– Tui vừa côi máy bay xuống đây. Anh ta nói với giọng tiếc rẻ.
– Eng nói chơi hay thiệt đó? Tôi hỏi.
– Đang bỏ cả cái khoèo côi chiếc máy bay bà già của Pháp, tiếc quá! Anh ta phân trần.
Tôi ngạc nhiên hỏi:
– Răng lại bỏ khoèo trên máy bay?

chuyen-may-bay– Đầu đuôi là ri. Ngày hôm qua, cà nhà tui đi vắng. Thằng bà già của Pháp mò vô thấy tréc cá chuồn của tui treo gần cửa. Rứa là hắn vớ luôn cả tréc cá. Sáng ni, ăn quen bén mùi, lại mò vô nữa. Trời mới tờ mờ sáng đã nghe tiếng máy bay kêu rè rè. Thằng con tui kêu to: “Cha ơi! Máy bay đó!” Tui dặn hắn chớ chối, để cha quèo. Khi hắn sà xuống trửa cươi, thằng phi công nhìn ngang nhìn ngửa tìm tréc cá. Thấy tréc cá treo đúng chỗ cũ, hắn cho máy bay đứng im. Lúc đó, tui nấp trong đống rơm trửa cươi, tui ngóc cổ dậy, lấy cấy khoèo quèo đúng bánh xe máy bay của hắn. Hắn thấy động, định bay lên nhưng tui trì cứng không lên được. Tui trì mãi, hắn ọ ọ mấy tiếng rồi nhấc nổi cả tui lên. Sợ mất cái khoèo nên tui cứ nắm khoèo rồi lủng lẳng theo máy bay lên cao. Sẵn cái áo đứt nút, tui mới lái chiếc máy bay hướng về Bàu Thủy Ứ. Máy bay qua bàu, tui thả tay nhảy xuống rơi xuống đúng vào một chiếc thuyền chở người đi làm bên đôộng Hàn về. Lúc đầu, tưởng tui là phi công nên họ sẵn sàng đòn gánh, cào, cuốc, May họ nhận ra tui là người Vĩnh Hoàng ngay, nếu không thì tui cũng bị một trận nhừ tử.

Sưu tầm

CHÙM THƠ: VĨNH HOÀNG KHÁNG CHIẾN

1.    RÀO LÀNG
Rào làng chiến đấu
Địa võng thiên la
Tây vào chẳng biết lối ra
Kinh hồn khiếp vía
Trối cha Vĩnh Hoàng.
Hữu Chư.
dua-hau-to-nhat

2.    DƯA ĐỎ ĐÁNH TÂY
Mưu cao đánh giặc Vĩnh Hoàng
Dưa đỏ bày trận Tây càng chạy mau.
Mắc mưu ngẫm lại thấy đau
Bực vì dưa đỏ để sầu cho Tây.
Hữu Chư.

3.    THỪA CHÂN
Đánh chết nết vẫn không chừa
Thằng Tây tham lắm nên thừa một chân.
Hầm chông đan đạp xung quanh
Du kích bày sẵn chờ quân Pháp vào.
Lũ giặc man rợ ào ào
Đàn bà con gái xông vào hiếp dâm.
Giành nhau cướp giật rầm rầm
Rơi xuống vấp phải một hầm đầy chông.
Một cây xóc phải lỗ mông
Hai chân còn lại đèo bồng thêm chân.
Tham thâm thì phải cực thân
Đáng đời thằng Pháp là quân bạo tàn.

Hữu Chư.

Ăn khoai lang mà phải đeo kính

Tôi đang mãi mê cày ruộng. Trời đã trưa khi nào chẳng biết, đến lúc bụng đói cồn cào tôi mới sực nhớ. Vừa lúc nớ vợ tôi bới cơm ra, đứng đầu bờ ruộng đon đả giục tôi lên ăn cơm.

Rứa là phải bụng tôi lắm. Tôi liền mở trâu, rửa ráy tay chân, nhảy lên bờ ngồi bài xoai trên bãi cỏ. Tôi mở cơm ra, mùi khoai lang bốc lên thơm phức, nghe nhức cả mũi. Đói quá, tôi liền vội cầm lên một củ khoai lang cho vào miệng cắn một miếng rõ to, chưa kịp nuốt thì hắn đã nghẹn lấy cổ làm tức thở, ho lấy ho để, bụi bay ra mù mịt. Hai mắt tôi nhắm nghiền lại không thấy gì nữa cả, tôi lim đi. Vợ tôi thấy vậy hoảng hốt liền gọi người đưa tôi đi viện cấp cứu.

khoai-lang-1

Lên bệnh viện họ đưa tôi vô phòng cấp cứu. Họ kiểm tra đi kiểm tra lại cũng không thấy tôi có vấn đề chi cả.

Nằm một lúc tôi tỉnh lại, bác sĩ liền hỏi:
– Bác bị lăn xe bổ tàu chi à?
– Dạ không.
– Rứa có bị đùi lẻ chi đâm vô mắt không?
– Dạ cũng không.
– Rứa là vì lẽ gì…?

Mấy ông bác sĩ đoán không ra bệnh rồi lại chuyển tôi qua khoa mắt. Mấy O bác sĩ béc mắt tui ra coi xong rồi họ khêu ra một đống bột trắng, không biết là bột chi, họ liền đưa vô phòng xét nghiệm. Sau một thời gian ngắn họ khẳng định đó là bột khoai lang. À té ra khi đói bụng tôi vội cắn củ khoai làm bụi bay vô mắt gây tai nạn thế ni đây. Rút kinh nghiệm cho nên về sau cả làng tui từ già trẻ, gái trai mỗi khi ăn khoai lang đều phải đeo kính để bảo vệ mắt và bảo vệ tính mạng cho mình và những người xung quanh.

Hữu Chư